Tiểu Trương phát hiện ra ở sân phơi có một cái áo giống hệt cái áo anh ta mất, liền cùng người bạn là Tiểu Lí đi kiểm tra. Kết quả là xem kĩ thì không phải là của mình. Thế nhưng khi họ đang lật giở chiếc áo nọ thì người chủ chiếc áo giận dữ bước đến quát to :
"Các anh đang làm gì vậy ?"
Tiểu Lí mặt đỏ bừng rụt tay lại. Riêng Tiểu Trương vẫn tỉnh bơ, vẫn sờ mốt chiếc áo mỉm cười nói :
"Ô, là thế này. Hai chúng tôi bảo là chiếc áo này rất đẹp, nhung không biết là chất liệu gì. Tôi bảo là len, anh ấy bảo là kaki. Chúng tôi liền đánh cược đến xem, té ra là tôi thua."
Nói rồi, giả đò bất đắc dĩ buông tay. Tiểu Lí thừa cơ nói tiếp : "Lần này anh thua thật sự rồi nhé. Đi đi, làm phiền cho người ta !"
Đối phương nghe vậy, không biết nói sao nữa.
( Sưu tầm)
"Các anh đang làm gì vậy ?"
Tiểu Lí mặt đỏ bừng rụt tay lại. Riêng Tiểu Trương vẫn tỉnh bơ, vẫn sờ mốt chiếc áo mỉm cười nói :
"Ô, là thế này. Hai chúng tôi bảo là chiếc áo này rất đẹp, nhung không biết là chất liệu gì. Tôi bảo là len, anh ấy bảo là kaki. Chúng tôi liền đánh cược đến xem, té ra là tôi thua."
Nói rồi, giả đò bất đắc dĩ buông tay. Tiểu Lí thừa cơ nói tiếp : "Lần này anh thua thật sự rồi nhé. Đi đi, làm phiền cho người ta !"
Đối phương nghe vậy, không biết nói sao nữa.
( Sưu tầm)