Thời xưa Ngụy Văn hầu sai xá nhân (một chức quan) Vô Trạch mang biếu Tề hầu một con thiên nga. Trên đường đi, do sơ ý, con thiên nga bay mất. Vô Trạch chỉ còn biết dâng lên Tề hầu cái lồng không. Và do đó đã trần tình như sau :
"Vua nước tôi sai tôi mang biếu đại vương con chim thiên nga. Giữa đường, thấy chim quá khát, tôi liền thả cho nó uống nước. Nào ngờ nó bay vút lên trời, không quay lại nữa. Tôi nghĩ là trên đời này, thiên nga thì thiếu gì, mua một con giống như vậy thế vào. Nhưng rồi lại thấy làm như vậy chẳng phải lừa dối đại vương hay sao ? Tôi cũng đã từng nghĩ : Hay là rút kiếm tự sát cho xong. Nhưng như vậy há chẳng phái là làm cho người ta nghĩ rằng nhà vua coi trọng con chim hơn mạng người hay sao ? Tôi cũng đã nghĩ : Thôi, chạy trốn đi cho rồi. Nhưng như vậy há chắng phải là vì bản thân mình mà ảnh hưởng tới tình thân giữa hai nước sao ? Thật chẳng còn cách nào nữa, đành phải dâng lên đại vương cái lồng không, xin đại vương ban tội !"
Vô Trạch chỉ vài lời mà Tề hầu lòng cảm thấy vui, bèn nói : "Ta được mấy lời khanh nói còn hơn nhiều cái con thiên nga kia". Và ban thưởng rất hậu cho Vô Trạch. Vô Trạch không nhận, vội cáo từ ngay.
(Sưu tầm)
"Vua nước tôi sai tôi mang biếu đại vương con chim thiên nga. Giữa đường, thấy chim quá khát, tôi liền thả cho nó uống nước. Nào ngờ nó bay vút lên trời, không quay lại nữa. Tôi nghĩ là trên đời này, thiên nga thì thiếu gì, mua một con giống như vậy thế vào. Nhưng rồi lại thấy làm như vậy chẳng phải lừa dối đại vương hay sao ? Tôi cũng đã từng nghĩ : Hay là rút kiếm tự sát cho xong. Nhưng như vậy há chẳng phái là làm cho người ta nghĩ rằng nhà vua coi trọng con chim hơn mạng người hay sao ? Tôi cũng đã nghĩ : Thôi, chạy trốn đi cho rồi. Nhưng như vậy há chắng phải là vì bản thân mình mà ảnh hưởng tới tình thân giữa hai nước sao ? Thật chẳng còn cách nào nữa, đành phải dâng lên đại vương cái lồng không, xin đại vương ban tội !"
Vô Trạch chỉ vài lời mà Tề hầu lòng cảm thấy vui, bèn nói : "Ta được mấy lời khanh nói còn hơn nhiều cái con thiên nga kia". Và ban thưởng rất hậu cho Vô Trạch. Vô Trạch không nhận, vội cáo từ ngay.
(Sưu tầm)