Thời Xuân Thu, Ngải Tử có người bạn tên là Ngu Nhiệm. Ngu Nhiệm có cô con gái nhỏ, rất xinh đẹp. Ngải Tử rất yêu quý. Khi bé mới tròn 2 tuổi, thì Ngải Tử đến cầu hôn cho con trai mình. Ngu Nhiệm hỏi : "Con trai anh bao nhiêu tuổi ?"
"4 tuổi". Ngải Tử đáp.
Ngu Tử nghe vậy thì sầm mặt lại : "Anh định gả con gái tôi cho một ông già chăng ?"
"Thế là nói làm sao ?" Ngải Tử ngơ ngác không hiểu.
Ngu Nhiệm nói : "Con trai anh 4 tuổi, con gái tôi 2 tuổi. Thế là con trai anh tuổi gấp đôi con gái tôi. Nếu con gái tôi 20 tuổi xuất giá thì con trai anh đã là 40 tuổi rồi. Nếu có việc gì nữa mà đến 25 tuổi mới lấy chồng thì lúc đó con trai anh đã là người 50 tuổi rồi. Như vậy chẳng phải con gái tôi lấy phải một ông già hay sao ?"
(Sưu tầm)
"4 tuổi". Ngải Tử đáp.
Ngu Tử nghe vậy thì sầm mặt lại : "Anh định gả con gái tôi cho một ông già chăng ?"
"Thế là nói làm sao ?" Ngải Tử ngơ ngác không hiểu.
Ngu Nhiệm nói : "Con trai anh 4 tuổi, con gái tôi 2 tuổi. Thế là con trai anh tuổi gấp đôi con gái tôi. Nếu con gái tôi 20 tuổi xuất giá thì con trai anh đã là 40 tuổi rồi. Nếu có việc gì nữa mà đến 25 tuổi mới lấy chồng thì lúc đó con trai anh đã là người 50 tuổi rồi. Như vậy chẳng phải con gái tôi lấy phải một ông già hay sao ?"
(Sưu tầm)