Tại cửa sổ thứ tư, chỉ thấy một lão già còm nhom có chiếc mũi khoằm đang bò trên cuốn sổ đăng kí mở ra mà ngủ.
Tôi nói : "Ê, ông anh Nghe tôi này, một tô-pi (thợ giặt) bị một con cá sấu ăn thịt".
Lão già khum tay bên vành tai, hỏi : "Cái gì ? Mày nói gì ?"
Tôi nói to hơn : "Một tô-pi bị cá sấu ăn thịt !"
Khuôn mặt ngây ngô của lao già hé một nụ cười kì quái : "Một tô-pi ăn một con cá thì sao phải ầm ĩ lên vậy ? Rất nhiều tô-pi cũng ăn cá đấy thôi. Nếu không ăn, thì bộ thủy sản chúng ta làm sao đây ?"
Tôi nói : "Không phải tô-pi ăn cá, mà là cá sấu ăn thịt tô-pi/"
Nghe chừng tỉnh ra, nói : Ô, không phải tô-pi, mà là cá sấu ăn thịt con cá. Tốt ! Tốt ! Thế thì có gì đáng phàn nàn đây ? Cá lớn nuốt cá bé Không ăn thì nó sống làm sao ?"
Tôi hét to lên : "Ông nghe cho rõ, một tô-pi, một con cá sấu to, tô-pi giặt áo ven sông".
"Tốt, mầy nói đi, một tô-pi, một con cá sấu to, tô-pi giặt áo bên sông gì nữa ?"
"Khi đang giặt áo, cá sấu ngoạm vào đùi ông ta !"
"'Ngoạm cái gì ? Nói to lên, tai ta nghễnh ngãng mà".
"Ngoạm đùi ông ta ! Đùi !" Tôi hét lên.
"Đùi gà !" Lao già cười hì hì.
"Không phải là đùi gà, mà. là đùi tô-pi".
"Đùi tô-pi xưa nay ta có ăn đâu. Mùi vị thế nào ?"
Tôi giận dữ : "Khi Tô-pi giặt áo bên sông, một con sấu bơi đến, lôi ông ta xuống nước ăn thịt !"
"Ồ ! Hiểu rồi ! Thợ giặt đang giặt thì con sấu to bơi đến, nuốt mất áo ông ta".
(Sưu tầm
* Please Don't Spam Here. All the Comments are Reviewed by Admin.