Thuở xưa, có một người trẻ tuổi do vụng trộm với công chúa mà bị bắt. Quốc vương trong cơn thịnh nộ mà quyết định xử tử anh chàng nọ. Thế nhưng lại thấy không thể giết anh ta một cách đơn giản như vậy, bèn nói với đại thần :
"Khanh cần phải từ ngày mai đến thứ 6 tuần sau đem xử tử anh chàng nọ. Thế nhưng, sáng hôm sau giết nó mà nó biết "hôm nay sẽ bị giết" thì hôm đó không được giết. Mục đích là bắt nó phải nếm mùi lo sợ. cần chuyển lời ta cho lính canh và anh chàng nọ đấy."
Công chúa nghe tin thì mang lễ vật quý giá đến chỗ viên đại thần rồi khóc mà xin cứu mạng cho tình lang. Đại thần e ngại vì nhà ngục canh phòng nghiêm mật, không thể trốn chạy. Và thế là họ tìm đến một vị tiến sĩ già để nghĩ cách. Tiến sĩ nghe xong đầu đuôi câu chuyện thì chau mày suy nghĩ, bỗng ông nở nụ cười, nói :
"Xong rồi, thưa công chúa tôn kính và đại thần các hạ, xin hãy yên lòng. Không ai có thể xử tử chàng trai của chúng ta. Ngày cuối cùng trong hạn xử tử là thứ 6 tuần sau. Hôm đó thì không thể nào xử tử được anh chàng. Bởi vì, thứ 5 tuần sau nếu chưa xử tử thì sáng hôm thứ 6 anh chàng sẽ nghĩ "hôm nay không thể không xử tử mình". Như vậy, cái hôm anh ta biết đó sẽ không thể xử tử anh ta, đó là lệnh nhà vua. Mà đã là thứ 6 sau xác định không thể xử tử thì ngày cuối cùng của hạn xử đã trở thành thứ 5 tuần sau rồi. Cho nên, nếu thứ tư tuần sau không xử tử thì đến sáng thứ 5, chàng thanh niên sẽ biết
"hôm nay không thể không xử tử ta". Bởi vậy, thứ 5 tuần sau vẫn không thể xử tử."
Cô công chúa thông minh lanh lợi xen vào :
"Trên thực tế thì thứ tư sau không thế xử tử anh ấy. Vì hai ngày thứ năm và thứ 6 tuần sau chắn chắn không thể tử hình. Vậy thì ngày cuối cùng xử tử sẽ chỉ có thứ tư tuần sau. Bởi vậy thứ tư sau anh thân yêu của ta chắn chắn sẽ biết là hôm đó anh bị giết, dù quan chấp hành án xử tử có tới thì anh cũng sẽ dùng lệnh nhà vua mà đuổi hắn ta đi ! Như vậy, hôm nào cũng không thể giết chàng. Bởi vì, lần lượt xóa bỏ hết "một ngày cuối cùng", kết quả là ngày có thể xử tử sẽ không có."
Cuối cùng, ông tiến sĩ nói :
"Bởi thế không nên để anh chàng kinh sợ, thứ 7 tuần sau nhà vua sẽ nổi giận, lúc đó tôi sẽ tới giảng giải."
(Sưu tầm)
"Khanh cần phải từ ngày mai đến thứ 6 tuần sau đem xử tử anh chàng nọ. Thế nhưng, sáng hôm sau giết nó mà nó biết "hôm nay sẽ bị giết" thì hôm đó không được giết. Mục đích là bắt nó phải nếm mùi lo sợ. cần chuyển lời ta cho lính canh và anh chàng nọ đấy."
Công chúa nghe tin thì mang lễ vật quý giá đến chỗ viên đại thần rồi khóc mà xin cứu mạng cho tình lang. Đại thần e ngại vì nhà ngục canh phòng nghiêm mật, không thể trốn chạy. Và thế là họ tìm đến một vị tiến sĩ già để nghĩ cách. Tiến sĩ nghe xong đầu đuôi câu chuyện thì chau mày suy nghĩ, bỗng ông nở nụ cười, nói :
"Xong rồi, thưa công chúa tôn kính và đại thần các hạ, xin hãy yên lòng. Không ai có thể xử tử chàng trai của chúng ta. Ngày cuối cùng trong hạn xử tử là thứ 6 tuần sau. Hôm đó thì không thể nào xử tử được anh chàng. Bởi vì, thứ 5 tuần sau nếu chưa xử tử thì sáng hôm thứ 6 anh chàng sẽ nghĩ "hôm nay không thể không xử tử mình". Như vậy, cái hôm anh ta biết đó sẽ không thể xử tử anh ta, đó là lệnh nhà vua. Mà đã là thứ 6 sau xác định không thể xử tử thì ngày cuối cùng của hạn xử đã trở thành thứ 5 tuần sau rồi. Cho nên, nếu thứ tư tuần sau không xử tử thì đến sáng thứ 5, chàng thanh niên sẽ biết
"hôm nay không thể không xử tử ta". Bởi vậy, thứ 5 tuần sau vẫn không thể xử tử."
Cô công chúa thông minh lanh lợi xen vào :
"Trên thực tế thì thứ tư sau không thế xử tử anh ấy. Vì hai ngày thứ năm và thứ 6 tuần sau chắn chắn không thể tử hình. Vậy thì ngày cuối cùng xử tử sẽ chỉ có thứ tư tuần sau. Bởi vậy thứ tư sau anh thân yêu của ta chắn chắn sẽ biết là hôm đó anh bị giết, dù quan chấp hành án xử tử có tới thì anh cũng sẽ dùng lệnh nhà vua mà đuổi hắn ta đi ! Như vậy, hôm nào cũng không thể giết chàng. Bởi vì, lần lượt xóa bỏ hết "một ngày cuối cùng", kết quả là ngày có thể xử tử sẽ không có."
Cuối cùng, ông tiến sĩ nói :
"Bởi thế không nên để anh chàng kinh sợ, thứ 7 tuần sau nhà vua sẽ nổi giận, lúc đó tôi sẽ tới giảng giải."
(Sưu tầm)