Có kẻ làm nghề thầy kiện nọ viết đơn hộ người ta. Hắn biết rõ là vụ án sẽ thất bại nhưng vì tham tiền mà không thoái từ. Thế là khoác tấm áo bông dày cộp vào, ngồi bên bếp lửa đỏ rực mà viết tờ đơn. ít lâu sau quả nhiên vụ kiện bị thất bại, quan phủ truy cứu tội vu cáo. Từ đó lần ra kẻ viết đơn nọ. Trên công đường, tên thầy kiện đối chất với người thưa kiện thì cố ý hỏi :
"Tôi viết đơn lúc nào ? Anh có thế nói ra tình hình lúc đó không ?"
"Lúc đó là tháng 6, lúc đó ông mặc tấm áo bông rất dày, ngồi bên bếp lò rực lửa mà viết". Người thưa kiện trả lời.
Quan huyện cười gằn : "Làm gì có chuyện tháng 6 còn mặc áo bông, sưởi bếp ? Rõ ràng là người nói quàng nói xiên ."
Thế là chỉ khép người thưa kiện vào tội vu cáo, tha cho thầy kiện.
(Sưu tầm)
"Tôi viết đơn lúc nào ? Anh có thế nói ra tình hình lúc đó không ?"
"Lúc đó là tháng 6, lúc đó ông mặc tấm áo bông rất dày, ngồi bên bếp lò rực lửa mà viết". Người thưa kiện trả lời.
Quan huyện cười gằn : "Làm gì có chuyện tháng 6 còn mặc áo bông, sưởi bếp ? Rõ ràng là người nói quàng nói xiên ."
Thế là chỉ khép người thưa kiện vào tội vu cáo, tha cho thầy kiện.
(Sưu tầm)