Năm 1052, Nùng Trí Cao châu Quảng Nguyên ở miền nam dấy binh đánh Tống. Tống Nhân Tông cử đại tướng là Địch Thanh mang đại quân đi dẹp. Đại quân ra khỏi Quế Lâm, đường đi hiểm trở, lòng quân dao động, không ít binh sĩ bỏ trốn. Để ổn định tinh thân quân đội, Địch Thanh nghĩ ra một cách. Một hôm, Địch Thanh nói với các tướng sĩ :
"Lần này đến miền nam thảo phạt phiến quân là lành hay dữ để cho thần linh quyết định. Nếu lành, thì ta tung ra đất 100 đồng tiền, đồng nào cũng ngửa, chỉ cần một đồng sấp là dữ. Lúc đó ta sẽ ban sớ hồi triều."
Có người khuyên : "Dù có may mắn thế nào thì 100 đồng tiền tung ra cũng không thể cả 100 đồng đều ngửa. Nếu có đồng sấp thì lòng quân sinh biến, không chiến mà hồi triều, chẳng phải là chống lại thánh chỉ sao ? Xin đại tướng quân xét kĩ !"
Địch Thanh không nghe, bảo tâm phúc đưa ra một túi tiền đồng. Quân sĩ kẻ nào cũng chăm chú theo dõi. Chỉ thấy ông ta lẩm nhẩm khấn : "Thần minh bảo hộ, thần minh bảo hộ..." Bỗng ông ta vốc một nắm tiền mắt nhắm lại rồi tung lên. Khi tiền rơi xuống, quân sĩ quây đến xem, cả 100 đồng đều ngửa. Quả thật là thần linh bảo hộ ! Toàn quân đều biết, tiếng hò reo hoan hô vang dậy.
Lúc này Địch Thanh lệnh cho tâm phúc mang một trăm cái đinh, đóng các đồng xu lên mặt đất, rồi dùng lụa xanh phủ lên, tự tay đậy kín. Rồi đó thành tâm nói : "Chờ đạo quân thắng trận trở về, đến đây sẽ lễ tạ thần minh." Lúc này toàn quân tinh thần lên cao, thế như chẻ tre, và đã nhanh chóng bình định được cuộc phiến loạn do Nùng Trí Cao gây ra.
"Lần này đến miền nam thảo phạt phiến quân là lành hay dữ để cho thần linh quyết định. Nếu lành, thì ta tung ra đất 100 đồng tiền, đồng nào cũng ngửa, chỉ cần một đồng sấp là dữ. Lúc đó ta sẽ ban sớ hồi triều."
Có người khuyên : "Dù có may mắn thế nào thì 100 đồng tiền tung ra cũng không thể cả 100 đồng đều ngửa. Nếu có đồng sấp thì lòng quân sinh biến, không chiến mà hồi triều, chẳng phải là chống lại thánh chỉ sao ? Xin đại tướng quân xét kĩ !"
Địch Thanh không nghe, bảo tâm phúc đưa ra một túi tiền đồng. Quân sĩ kẻ nào cũng chăm chú theo dõi. Chỉ thấy ông ta lẩm nhẩm khấn : "Thần minh bảo hộ, thần minh bảo hộ..." Bỗng ông ta vốc một nắm tiền mắt nhắm lại rồi tung lên. Khi tiền rơi xuống, quân sĩ quây đến xem, cả 100 đồng đều ngửa. Quả thật là thần linh bảo hộ ! Toàn quân đều biết, tiếng hò reo hoan hô vang dậy.
Lúc này Địch Thanh lệnh cho tâm phúc mang một trăm cái đinh, đóng các đồng xu lên mặt đất, rồi dùng lụa xanh phủ lên, tự tay đậy kín. Rồi đó thành tâm nói : "Chờ đạo quân thắng trận trở về, đến đây sẽ lễ tạ thần minh." Lúc này toàn quân tinh thần lên cao, thế như chẻ tre, và đã nhanh chóng bình định được cuộc phiến loạn do Nùng Trí Cao gây ra.
Kì thực, những đồng tiền này chỉ toàn có mặt chính . Địch Thanh lợi dụng tâm lí tin vào quỷ thần của các tướng sĩ và những đồng tiền chỉ có mặt chính nọ, kết quả là đạt được mục đích dự định.
(Sưu tầm)