Anh nọ lấy vợ được cha mẹ cho đi ở gửi rể. Hôm nhà vợ có giỗ, bố anh được mời sang. Cúng xong, cơm rượu bưng ra, hai ông thông gia ngồi uống rượu, còn anh thì ăn cơm. Hai ông thông gia vừa uống rượu vừa mải mê nói chuyện mua nhà cho con rể, nên không chú ý đến rá cơm đã hết. Miệng còn thòm thèm mà bảo người nhà vợ lấy cơm thì sợ xấu hổ, anh rể mới xen vào :
-Cha ạ, con biết có người bán nhà cột to bằng cái này này. Vừa nói, anh ta vừa lấy đũa gõ gõ vào cái rá đựng cơm đã sạch nhẵn.
Lúc ấy, bố vợ mới biết đã hết cơm, vội bảo người nhà lấy thêm. Câu chuyện mua nhà vẫn tiếp tục, người cha hỏi con rể:
-Thế cái nhà ấy, họ định bán bao nhiêu ?
Anh rể ngừng ăn, thủng thẳng đáp :
-Cha ạ, con biết có người bán nhà cột to bằng cái này này. Vừa nói, anh ta vừa lấy đũa gõ gõ vào cái rá đựng cơm đã sạch nhẵn.
Lúc ấy, bố vợ mới biết đã hết cơm, vội bảo người nhà lấy thêm. Câu chuyện mua nhà vẫn tiếp tục, người cha hỏi con rể:
-Thế cái nhà ấy, họ định bán bao nhiêu ?
Anh rể ngừng ăn, thủng thẳng đáp :
-Dạ, thưa cha, lúc đó họ muốn bán. Nhưng bây giờ họ no rồi, họ không bán nữa .
(Sưu tầm)