Một hôm A và B kiện nhau ra tòa. Anh B nợ anh ta nhiều vàng, còn B thì không thừa nhận, một mực nói :
"Tôi lần đầu gặp anh ta, xưa nay đâu có cùng làm việc gì".
"Anh bắt anh ta trả vàng, vậy thì lúc đó cho anh ta mượn ở đâu ?" quan tòa hỏi A.
"Ở dưới gốc cây cách thành chừng 3 dặm". A trả lời.
"Anh đi chuyến nữa đi, mang về đây hai cái lá của cái cây kia ta sẽ bắt chúng làm nhân chứng, lá cây sẽ nói cho ta sự thực". Quan tòa đưa ra một yêu cầu kì quặc như vậy với A.
A đi hái lá cây, còn B ở lại tòa. Quan tòa không nói chuyện với anh ta ma lại xét vụ án khác. B làm người bàng quan xem quan tòa xử án một cách hứns thú. Đang khi vụ án xử đến chỗ điểm nút, bỗng quan tòa quay lại hỏi B :
"Anh ta giờ đây đã chạy đến được gốc cây nọ chưa ?"
"Theo tôi thì chưa, còn một đoạn đường nữa".
"Thế anh chưa từng cùng anh ta đến đó, sao biết được là còn một đoạn đường nữa ?" Quan tòa nghiêm nét mặt.
B đến lúc này mới biết mình nhỡ mồm, đành phải nhận tội lừa đảo.
(Sưu tầm)
"Anh bắt anh ta trả vàng, vậy thì lúc đó cho anh ta mượn ở đâu ?" quan tòa hỏi A.
"Ở dưới gốc cây cách thành chừng 3 dặm". A trả lời.
"Anh đi chuyến nữa đi, mang về đây hai cái lá của cái cây kia ta sẽ bắt chúng làm nhân chứng, lá cây sẽ nói cho ta sự thực". Quan tòa đưa ra một yêu cầu kì quặc như vậy với A.
A đi hái lá cây, còn B ở lại tòa. Quan tòa không nói chuyện với anh ta ma lại xét vụ án khác. B làm người bàng quan xem quan tòa xử án một cách hứns thú. Đang khi vụ án xử đến chỗ điểm nút, bỗng quan tòa quay lại hỏi B :
"Anh ta giờ đây đã chạy đến được gốc cây nọ chưa ?"
"Theo tôi thì chưa, còn một đoạn đường nữa".
"Thế anh chưa từng cùng anh ta đến đó, sao biết được là còn một đoạn đường nữa ?" Quan tòa nghiêm nét mặt.
B đến lúc này mới biết mình nhỡ mồm, đành phải nhận tội lừa đảo.
(Sưu tầm)