Một nhà chùa nọ có hai ông sư mâu thuẫn với nhau, ông A bụng dạ hẹp hòi, luôn tìm dịp để công kích ông B. Nhưng khổ nỗi không tìm được cớ, ông A liền xét nét đến tiểu đồ của ông B, dùng cách bỉ ổi vu cáo lên vị sư trụ trì : "Hôm nay, khi niệm kinh lễ phật tại Đại Hùng bảo điện, tiểu đồ của tăng B quỳ ở hàng cuối làm mặt quỷ, khinh mạn phật tổ !"
Sư trụ trì giận dữ, chuẩn bị sáng hôm sau khi làm lễ phật sẽ trừng phạt công khai. Tin này chú tiểu nọ biết được, khóc lóc cầu cứu với tăng B, tăng B nói thầm với chú 10 chữ, chú liền lau nước mắt mỉm cười. Hôm sau sư trụ trì khi hành lễ xong, gọi chú tiểu đến trách mắng.
Chú tiểu : "Con làm mặt quỷ ở hàng cuối thì ai trông thấy ạ ?"
Tăng A bước lên, dằn giọng : "Chính mắt ta trông thấy, ngươi còn chối được ư ?".
Chú tiểu : "Xin hỏi sư bác lúc đó đứng ở đâu ?"
Tăng A : "Mọi người đều biết, tôi đứng ở hàng đầu".
Chú tiểu thế là thò ra cái phép màu 10 chữ mà sư phụ dạy : "Ông không quay đầu lại, sao thấy được mặt quỷ ?"
Tăng A lúc đó xấu hổ mặt đỏ bừng, không có lỗ nẻ nào mà chui.
Sư trụ trì giận dữ, chuẩn bị sáng hôm sau khi làm lễ phật sẽ trừng phạt công khai. Tin này chú tiểu nọ biết được, khóc lóc cầu cứu với tăng B, tăng B nói thầm với chú 10 chữ, chú liền lau nước mắt mỉm cười. Hôm sau sư trụ trì khi hành lễ xong, gọi chú tiểu đến trách mắng.
Chú tiểu : "Con làm mặt quỷ ở hàng cuối thì ai trông thấy ạ ?"
Tăng A bước lên, dằn giọng : "Chính mắt ta trông thấy, ngươi còn chối được ư ?".
Chú tiểu : "Xin hỏi sư bác lúc đó đứng ở đâu ?"
Tăng A : "Mọi người đều biết, tôi đứng ở hàng đầu".
Chú tiểu thế là thò ra cái phép màu 10 chữ mà sư phụ dạy : "Ông không quay đầu lại, sao thấy được mặt quỷ ?"
Tăng A lúc đó xấu hổ mặt đỏ bừng, không có lỗ nẻ nào mà chui.
Vờ khi niệm kinh tụng phật, ngó ngó nghiêng nghiêng là bất kính vối phật tổ. Tăng A nếu không nhận là mình ngó nghiêng thì phải nhận là mình vu cáo.
Do tăng B đã nhằm vào mâu thuẫn của chính ngay kẻ đặt điều mà phản bác, khiến đối phương câm tịt, thất bại hoàn toàn.
(Sưu tầm)