Kỉ Hiểu Lam lúc bé có lần chơi cầu cùng các bạn trên phố. Lúc này chợt thái thú đi qua, và quả cầu rơi đúng vào kiệu quan. Bọn nha dịch quát lớn, và bọn trẻ chạy táo tác, chỉ có Hiểu Lam dám đứng lại đến bên kiệu để đòi lại quả cầu. Thái thú thấy vậy, cố ý khó dễ :
"Ta có một vế đối, ngươi đối được sẽ trả cầu.
"Ta có một vế đối, ngươi đối được sẽ trả cầu.
vế ra là : Đồng tử lục thất nhân, duy nhữ giảo !"
(Nghĩa là : Trẻ con 6, 7 đứa chỉ mày là ranh !)
Hiểu Lam đáp ngay :
"Thái thú nhị thiên danh, độc công..."
Hiểu Lam đáp ngay :
"Thái thú nhị thiên danh, độc công..."
(Nghĩa là : Thái thú hai ngàn người, chỉ có ông...)
Chữ cuối cùng cố tình không nói ra, thái thú sốt ruột hỏi :
"Sao không nói nốt ?"
Hiểu Lam lúc này mới cười mà rằng :
"Nếu ngài trả quả cầu cho tôi thì tôi đọc : độc công liêm, nếu không trả thì tôi đọc : độc công tham".
Thái thú thấy khó chơi, đành cười và trả lại quả cầu.
(Sưu tầm)
Chữ cuối cùng cố tình không nói ra, thái thú sốt ruột hỏi :
"Sao không nói nốt ?"
Hiểu Lam lúc này mới cười mà rằng :
"Nếu ngài trả quả cầu cho tôi thì tôi đọc : độc công liêm, nếu không trả thì tôi đọc : độc công tham".
Thái thú thấy khó chơi, đành cười và trả lại quả cầu.
(Sưu tầm)