Có một hôm, người diễn thuyết đăng đài và hỏi : "Quý vị thính giả, quý vị có biết tôi định nói gì không ?"
Mọi người đồng thanh đáp : "Không biết !"
"Quý vị đã không biết tôi định nói cái gì, các vị dốt như vậy thì tôi diễn thuyết mà làm gì ?'Rồi anh ta nhảy xuống khỏi diễn đàn.
Ngày hôm sau, anh ta lại đăng đàn và hỏi mọi người : "Các vị thính giả, các vị có biết tôi sẽ nói gì không ?"
Mọi người đều cùng nói : "Biết !"
"Được rồi, các vị đã biết rồi thì tôi nói lại còn có ích gì nữa ?" Nói rồi y lại nhảy xuống khỏi đàn.
Thính giả thấy anh ta như vậy, liên bàn nhau là lần sau một số người nói là biết, một số nói không biết.
Ngày sau nữa, người diễn thuyết lại đăng đàn, anh ta cao giọng : "Các vị, các vị có biết tôi sẽ nói gì không ?"
Thính giả ở dưới, một bộ phận gào "Biết", một bộ phận gào : "Không biết!"
Anh ta vội vàng nói : Vậy thì, người biết hãy nói cho người không biết đi !"
Nói xong anh ta nhảy xuống đàn và bỏ đi.
(Sưu tầm)
Mọi người đồng thanh đáp : "Không biết !"
"Quý vị đã không biết tôi định nói cái gì, các vị dốt như vậy thì tôi diễn thuyết mà làm gì ?'Rồi anh ta nhảy xuống khỏi diễn đàn.
Ngày hôm sau, anh ta lại đăng đàn và hỏi mọi người : "Các vị thính giả, các vị có biết tôi sẽ nói gì không ?"
Mọi người đều cùng nói : "Biết !"
"Được rồi, các vị đã biết rồi thì tôi nói lại còn có ích gì nữa ?" Nói rồi y lại nhảy xuống khỏi đàn.
Thính giả thấy anh ta như vậy, liên bàn nhau là lần sau một số người nói là biết, một số nói không biết.
Ngày sau nữa, người diễn thuyết lại đăng đàn, anh ta cao giọng : "Các vị, các vị có biết tôi sẽ nói gì không ?"
Thính giả ở dưới, một bộ phận gào "Biết", một bộ phận gào : "Không biết!"
Anh ta vội vàng nói : Vậy thì, người biết hãy nói cho người không biết đi !"
Nói xong anh ta nhảy xuống đàn và bỏ đi.
(Sưu tầm)