Một thầy thuốc giới thiệu với tôi là khi điều trị ngoại trú cho bệnh nhân thì có tiếp xúc với một người mắc bệnh hùng biện.
Thầy thuốc : "Mời ngồi."
Bệnh nhân : "Sao lại ngồi ? Lẽ nào ồng tước đoạt quyền không ngồi của tôi hay sao ?"
Thầy thuốc chẳng biết làm sao đành rót nước mời : "Mời ông uống nước."
Bệnh nhân : "Nói như vậy là phiến diện, bởi vậy mà vô lí. Không phải mọi thứ nước đều uống được. Chẳng hạn, trong nước mà có hòa potassium cyanide KCN (1) thì tuyệt đối không được uống."
Thầy thuốc : "Mời ngồi."
Bệnh nhân : "Sao lại ngồi ? Lẽ nào ồng tước đoạt quyền không ngồi của tôi hay sao ?"
Thầy thuốc chẳng biết làm sao đành rót nước mời : "Mời ông uống nước."
Bệnh nhân : "Nói như vậy là phiến diện, bởi vậy mà vô lí. Không phải mọi thứ nước đều uống được. Chẳng hạn, trong nước mà có hòa potassium cyanide KCN (1) thì tuyệt đối không được uống."
Thầy thuốc : "Ở đây, tôi không bỏ thuốc độc, ông yên tâm đi !"
Bệnh nhân : "Ai bảo ông bỏ thuốc độc hả ? Lẽ nào tôi vu cáo ông bỏ thuốc độc ? Lẽ nào bản cáo trạng của Viện kiểm sát lại tố cáo ông là bỏ thuốc độc ? Tôi đâu có bảo ông bỏ thuốc độc mà ông nói tôi bảo ông bỏ thuốc độc. Ông thật là thứ thuốc độc còn độc hơn là bỏ thuốc độc !"
Thầy thuốc hết cách bèn lắc đầu than thở, nói sang chuyện khác :
"Hôm nay thời tiết cũng tuyệt."
Bệnh nhân : "Rõ ràng là nói bậy ! Ở chỗ anh thời tiết tuyệt, không có nghĩa là toàn thế giới hôm nay thời tiết đều tuyệt. Ví dụ Bắc Cực hôm nay thời tiết rất xấu, gió bão, đêm tối bao trùm, núi băng đang va vào nhau... "
Thầy thuốc khó chịu liên phản bác : "Chỗ chúng tôi đây đâu có phải là Bắc Cực ?"
Bệnh nhân : "Nhưng ông không nên phủ nhận sự tồn tại của Bắc Cực. Ông phủ nhận sự tồn tại của Bắc Cực là xuyên tạc chân tướng sự thật, là có ý đồ khác".
Thầy thuốc : "Ông đi đi".
Bệnh nhân : "Ông không có quyền ra lệnh tôi đi. Ông là bệnh viện, đâu phải là cơ quan công an, ông không thể bắt tôi, ông không thể xử bắn tôi".
(Sưu tầm)
Bệnh nhân : "Ai bảo ông bỏ thuốc độc hả ? Lẽ nào tôi vu cáo ông bỏ thuốc độc ? Lẽ nào bản cáo trạng của Viện kiểm sát lại tố cáo ông là bỏ thuốc độc ? Tôi đâu có bảo ông bỏ thuốc độc mà ông nói tôi bảo ông bỏ thuốc độc. Ông thật là thứ thuốc độc còn độc hơn là bỏ thuốc độc !"
Thầy thuốc hết cách bèn lắc đầu than thở, nói sang chuyện khác :
"Hôm nay thời tiết cũng tuyệt."
Bệnh nhân : "Rõ ràng là nói bậy ! Ở chỗ anh thời tiết tuyệt, không có nghĩa là toàn thế giới hôm nay thời tiết đều tuyệt. Ví dụ Bắc Cực hôm nay thời tiết rất xấu, gió bão, đêm tối bao trùm, núi băng đang va vào nhau... "
Thầy thuốc khó chịu liên phản bác : "Chỗ chúng tôi đây đâu có phải là Bắc Cực ?"
Bệnh nhân : "Nhưng ông không nên phủ nhận sự tồn tại của Bắc Cực. Ông phủ nhận sự tồn tại của Bắc Cực là xuyên tạc chân tướng sự thật, là có ý đồ khác".
Thầy thuốc : "Ông đi đi".
Bệnh nhân : "Ông không có quyền ra lệnh tôi đi. Ông là bệnh viện, đâu phải là cơ quan công an, ông không thể bắt tôi, ông không thể xử bắn tôi".
(Sưu tầm)
(1) Tinh thể lập phương, không màu, rất độc, không thể trực tiếp sờ bằng tay, dùng làm thuốc trừ sâu v.v...