Ngày kia, một giáo sư già đi chơi qua khu rừng bên cạnh có cậu học trò đi cùng. Thình lình ông dừng chân chỉ vào bốn cây gần đó. Cây thứ nhứt mới ló lên khỏi mặt đất, cây thứ hai đã đâm rễ khá sâu xuống đất. cây thứ ba là một câv nhỏ, và cây thứ tư là cây đã lớn đúng mức rồi. Thầy bảo :
-Hãy nhổ cây thứ nhứt !
Chỉ dùng hai ngón tay cậu đã nhổ được dễ dàng.
-Bây giờ hãy nhổ cây thứ hai !
Cậu vâng theo, nhưng chẳng dễ dàng như lần trước.
-Bây giờ tới cây thứ ba !
Cậu phải dùng hết sức lực của cả hai cánh tay mới nhổ nó được.
-Bây giờ hãy cố gắng nhổ cây thứ tư !
Hai cánh tay cậu ôm lấy thân cây, cố sức lay động, nhưng lá nó cũng chẳng rung rinh chút nào. Giáo sư bèn nghiêm trang dạy học trò rằng ;
-Con ơi, về các thói quen của chúng ta cũng vậy. Khi chúng còn non nớt thì ta trừ bỏ dễ dàng, nhưng khi chúng già dặn rồi, thì chỉ có quyền phép của Đức Chúa Trời mới nhổ bật rễ chúng đưọc thôi.
-Hãy nhổ cây thứ nhứt !
Chỉ dùng hai ngón tay cậu đã nhổ được dễ dàng.
-Bây giờ hãy nhổ cây thứ hai !
Cậu vâng theo, nhưng chẳng dễ dàng như lần trước.
-Bây giờ tới cây thứ ba !
Cậu phải dùng hết sức lực của cả hai cánh tay mới nhổ nó được.
-Bây giờ hãy cố gắng nhổ cây thứ tư !
Hai cánh tay cậu ôm lấy thân cây, cố sức lay động, nhưng lá nó cũng chẳng rung rinh chút nào. Giáo sư bèn nghiêm trang dạy học trò rằng ;
-Con ơi, về các thói quen của chúng ta cũng vậy. Khi chúng còn non nớt thì ta trừ bỏ dễ dàng, nhưng khi chúng già dặn rồi, thì chỉ có quyền phép của Đức Chúa Trời mới nhổ bật rễ chúng đưọc thôi.
(Sưu tầm)