Có một người nghèo quần áo rách rưới ngăn một người bận âu phục sang trọng để xin tiền mua bánh bao ăn cho khỏi đói lòng. Người bận âu phục nọ nói :
"Tôi không có tiền, nhưng tôi có thể đưa anh vào quầy rượu uống một cốc".
"Tôi không biết uống rượu, tôi chỉ cần vài xu mua chút gì ăn".
"Tôi có thể cho anh một điếu xì gà".
"Tôi không biết hút thuốc, tôi chỉ cần chút gì ăn cho đỡ đói".
"Tôi bày cách cho anh nhé, tôi sẽ cá cược đua ngựa cho anh vậy !"
"Thưa ngài, xưa nay tôi đâu có cá cược, tôi chỉ cần chút gì ăn là đủ rồi !"
"Vậy thì, anh theo tôi về nhà !"
Thế là người bận âu phục sang trọng nọ liền dẫn kẻ nghèo khó về nhà, nói với vợ : "Bà xem, người nghèo khổ này không uống rượu, không hút thuốc, không cá cược. Bởi vậy người không uống rượu, không hút thuốc, không cá cược là người nghèo. Lẽ nào bà bắt tôi không uống rượu, không hút thuốc, không cá cược để tôi biến thành một kẻ khốn khó đây ?"
(Sưu tầm)
"Tôi không có tiền, nhưng tôi có thể đưa anh vào quầy rượu uống một cốc".
"Tôi không biết uống rượu, tôi chỉ cần vài xu mua chút gì ăn".
"Tôi có thể cho anh một điếu xì gà".
"Tôi không biết hút thuốc, tôi chỉ cần chút gì ăn cho đỡ đói".
"Tôi bày cách cho anh nhé, tôi sẽ cá cược đua ngựa cho anh vậy !"
"Thưa ngài, xưa nay tôi đâu có cá cược, tôi chỉ cần chút gì ăn là đủ rồi !"
"Vậy thì, anh theo tôi về nhà !"
Thế là người bận âu phục sang trọng nọ liền dẫn kẻ nghèo khó về nhà, nói với vợ : "Bà xem, người nghèo khổ này không uống rượu, không hút thuốc, không cá cược. Bởi vậy người không uống rượu, không hút thuốc, không cá cược là người nghèo. Lẽ nào bà bắt tôi không uống rượu, không hút thuốc, không cá cược để tôi biến thành một kẻ khốn khó đây ?"
(Sưu tầm)