Jacob nằm trên giường và không ngớt trở mình. Khi ông không trở mình thì ông lại thờ dài thườn thượt. Thấy vậy, vợ ông liền hỏi:
-Có gì mà ông thở dài như vậy?
-Ồ, ngày mai là ngày trả tiền nhà. Bà biết đấy, chúng ta chẳng có một xu nào để trả cả !
Chẳng nói chẳng rằng, bà vợ liền cầm điện thoại và gọi cho ông chủ nhà :
-A Lô! Thưa ông chủ, đây là vợ của ông Jacob, người thuê nhà của ông. Ông biết đấy, ngày mai là ngày chúng tôi phải trả tiền nhà, nhưng chúng tôi chẳng có một xu nào cả.
Và bà cúp máy điện thoại. Bà nói với chồng:
-Đó, ông có thể ngủ yên. Bây giờ chính ông chủ nhà đang phải thao thức lo giải quyết vấn đề. Ông không nhớ lời mục sư giảng hôm nay sao? Chúa như ông chủ đời ta. Ta hãy trao cho Ngài mọi điều lo lắng và ta cứ bình an vui sống. Tôi vừa áp dụng giáo lý trong đời sống đấy ông ạ .
(Sưu tầm)
-Có gì mà ông thở dài như vậy?
-Ồ, ngày mai là ngày trả tiền nhà. Bà biết đấy, chúng ta chẳng có một xu nào để trả cả !
Chẳng nói chẳng rằng, bà vợ liền cầm điện thoại và gọi cho ông chủ nhà :
-A Lô! Thưa ông chủ, đây là vợ của ông Jacob, người thuê nhà của ông. Ông biết đấy, ngày mai là ngày chúng tôi phải trả tiền nhà, nhưng chúng tôi chẳng có một xu nào cả.
Và bà cúp máy điện thoại. Bà nói với chồng:
-Đó, ông có thể ngủ yên. Bây giờ chính ông chủ nhà đang phải thao thức lo giải quyết vấn đề. Ông không nhớ lời mục sư giảng hôm nay sao? Chúa như ông chủ đời ta. Ta hãy trao cho Ngài mọi điều lo lắng và ta cứ bình an vui sống. Tôi vừa áp dụng giáo lý trong đời sống đấy ông ạ .
(Sưu tầm)