Một người Hi Lạp vay anh bạn một món tiền. Anh ta chỉ tay lên trời mà thề rằng một tháng sau sẽ trả. Thế nhưng đến hạn rồi vẫn không muốn trả. Bởi vì anh ta đã dùng món tiền này để đóng học phí cho một ông thầy dạy triết mà anh ta theo học. Theo lí lẽ của thầy giáo, anh ta biện giải rằng :
"Chúng ta biết rằng tất cả đều biến đổi, con người ngay cả một lần cũng không thể lội xuống cùng một dòng sông. Huống hồ từ khi vay tiền đến nay, đã một tháng rồi. Tôi bây giờ đã không phải là tôi trước đây. Cho nên tôi không nợ nần gì anh cả".
Anh bạn nghe xong thì nổi giận, túm lấy cái người Hi Lạp nọ, đánh cho một trận. Người Hi Lạp kiện ra tòa, yêu cầu bồi thường tổn thất và trả tiền thuốc thang chữa chạy. Anh bạn liền khai ra đầu đuôi sự việc. Cuối cùng biện giải rằng :
"Tôi biết đánh người là phạm pháp. Thế nhưng, tôi bây giờ đâu có đánh người mà tôi lúc đánh người lại chẳng phải tôi bây giờ. Cho nên, dựa vào cũng cái lí lẽ anh ta không trả tiền cho tôi thì tôi bây giờ sẽ không chịu trách nhiệm nào hết".
(Sưu tầm)